Những mẹ có con trai thì thường hay phải mắng con vì quậy phá. Đây là điều dễ hiểu. Tuy nhiên, khi bị mẹ mắng thì con trai có vẻ hối hận không? Có khi con nhìn xung quanh, hoặc có khi còn không biết là mình đang bị mắng nữa. Tại sao lại như vậy?
Thử suy nghĩ xem trong đầu con đang nghĩ gì?
“Không biết mẹ đang nói gì nhỉ? Mẹ có thể nói nhỏ lại được không?”
Có khi con lại đang nghĩ như thế.
Nếu thực sự là như vậy, thì có khi mẹ lại càng thấy bực mình hơn. “Mức độ mắng” nhiều khi lại tăng hơn, đây có thể sắp trở thành tức giận rồi.
Tới đây nếu con lại giả bộ nói những từ như “Gì ạ?” “Dạ..” “Vâ…ng” thì có khi lại càng khiến cơn giận của mẹ nổi lên. Và rồi biến thành những lời cáu giận không biết lúc nào sẽ kết thúc.
“Tại sao con lại có cách nói như thế hả! Con không chú ý nghe lời mẹ nói phải không! Sao lúc nào con cũng làm đi làm lại những việc giống nhau thế, lúc nào cũng bị mẹ nói đi nói lại con cũng không cảm thấy chán à? Con thử ở vị trí của mẹ xem, lúc nào cũng nói đi nói lại một câu. Mẹ chẳng phải muốn nói nhiều đâu. Mẹ lo cho con nên mới nói, thế mà con xem thái độ của con kìa, thế là thế nào! Con quên là con đã bị mẹ mắng rồi sao?”
Chưa biết xin lỗi vì con chưa học được cách xin lỗi
Nhiều khi đang mắng con mà lại chẳng biết đang mắng vì chuyện gì, giống như đi vào mê cung vậy. Lúc đầu tiên thì rõ ràng là có lý do nhưng khi mẹ thấy thái độ không nghiêm túc của con thì lập tức tìm ra đủ mọi lý do, mọi điểm để những lời mắng lại nối tiếp nhau mà tuôn ra, ngay cả mẹ cũng không làm chủ được bản thân mình. Và sẽ tiếp tục cho tới khi không còn điểm nào để mắng nữa. Tới lúc này thì có khi con cũng nhận ra được tình thế “nguy kịch” đang diễn ra. Tuy nhiên mọi sự đã muộn. Nếu con nhận ra sớm hơn một chút thì mọi chuyện đã tốt đẹp hơn.
Tuy nhiên con cũng không thể làm gì cả. Là do con không biết cách nói:
“Mẹ ơi con xin lỗi”
“Con sẽ không làm thế nữa đâu”
“Con xin lỗi, con xin lỗi…”
Con không hề có ý xấu gì khi không xin lỗi mẹ, đơn giản vì con chưa học được cách nói lời xin lỗi.
Vì thế, mẹ thì cứ mắng con, rồi cơn thịnh nộ càng lớn dần và dùng những lời lẽ không đẹp đẽ, nói tới cả những việc ngoài việc đang cáu, phủ nhận cả nhân cách của con. Điều này không phải là khó hiểu. Nhưng mà…
Đừng đay nghiến con, hãy tạo cơ hội để con có thể nghe lời mẹ
Lúc đầu những gì mẹ nói là hoàn toàn đúng. Những việc con trai làm hoàn toàn là sai.
Tôi rất hiểu điều này nhưng vẫn muốn nói với các mẹ rằng:
“Các mẹ đừng mắng con nhiều đến thế”
Tôi không nói rằng “Hãy tha thứ cho con” trong mọi chuyện. Tuy nhiên thực sự những lúc bị mắng như vậy, con không biết cần phải làm như thế nào.
Mẹ có “mắng” cũng không sao, có nghiêm khắc, nặng lời một chút cũng được. Nhưng đừng có “phủ nhận nhân cách của con”. Điều này làm con không đứng lên lại được, làm con có cách nhìn tiêu cực phủ nhận luôn cả bản thân mình.
Bị mẹ mắng khiến con cảm thấy không vui vẻ chút nào. Mẹ có thể nghĩ rằng “Thế con đừng làm những việc khiến mẹ mắng nữa” nhưng con không thể không làm những việc ấy, cũng như không thể dự đoán được việc gì sắp xảy ra khi làm một việc gì. Bởi con là như vậy.
Thay vào đó, hãy tạo cho con có môi trường tập trung để nghe những lời mẹ nói như:
“Con hãy tập trung nghe mẹ nói nhé”
“Con hãy ngồi ở đây và nhìn vào mẹ”
“Con hãy nhìn vào mắt mẹ”
Hãy thay đổi và chuẩn bị cho con tư thế để “nghe” lời mẹ dạy, như vậy việc mắng con sẽ trở nên có tác dụng hơn, hãy nhớ nhé.
Để xem thêm một số bài viết tương tự, hãy truy cập tại đây.